Sủng phi – Chương 11

Editor: Su Lemon

1 (15)

Chương 11: Chập chu

Sơ tuyển đến gần, nội tâm Tông Chính Lâm lại càng không được an bình. Phảng phất có một chuyện bức thiết cần giải quyết, gần ngay trước mắt.

Đối với việc xử lý như thế nào chuyện của nàng kia, nửa đầu mối cũng không có. Huống chi đến nay cũng chỉ biết nữ tử kia họ Mộ, trong kinh ở tạm nhà bên ngoại. Ám vệ trong tay không có bức họa, lại có hai vị tiểu thư họ Mộ ở chung một viện, không có biện pháp nào biết được người chủ tử nhà mình muốn tìm là vị nào.

Chẳng nhẽ muốn đường đường Lục điện hạ phải đi miêu tả nàng kia có thân hình thướt tha, yểu điệu cho người ngoài nghe, lại để cho người khác cẩn thận đi phân biệt? Đây không phải là tiệt đường sống sao? Hay là tự mình nửa đêm xông vào khuê phòng, cái này…liệu có còn thể diện?

Sắc mặt Tông Chính Lâm càng ngày càng kém, đã nhiều ngày vẻ lạnh như băng càng rõ ràng.
Nhìn chuyện khôi hài này gần nửa tháng, Đệ Ngũ Dật Triêu rốt cục mới nhớ tới muốn có chừng mực, giả bộ không biết hỏi: “Điện hạ, có chuyện khó khăn sao?”

Tông Chính Lâm trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cũng mở miệng: “Tiên sinh, Lâm có một chuyện không rõ, có thể giải thích nghi hoặc?”

“Điện hạ mời nói”. Đệ Ngũ Dật Triêu già mà không kính, trong lòng vui ngất trời.

“Nếu có một nữ tử mới gặp gỡ, lại quấy nhiễu tâm tình bản điện rất nhiều, mà đuổi không đi, đây là vì sao?”

“Nhưng mà cô gái này có chỗ làm điện hạ không vui, thậm chí phi thường chán ghét?” Mỗ phụ tá bắt đầu đoán.

Tông Chính Lâm nhíu mày: “Chưa từng”.

“Vậy cô gái này liên quan đến kế hoạch, đối với điện hạ rất quan trọng?”. Mỗ phụ tá tiếp tục vô sỉ hỏi.

Tông Chính Lâm lắc đầu: “Hoàn toàn không quan hệ”.

Thế nhưng sai lầm rồi, cô gái này đối với ngươi giúp ích rất nhiều.

“Vậy điện hạ nghĩ gì về nàng ấy?”. Rốt cục có biểu hiện, bắt đầu thực hiện chức trách của phụ tá.

Lần này Tông Chính Lâm không lập tức trả lời, mà là không được tự nhiên, thậm chí còn hơi xấu hổ trả lời: “Bản điện… Trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh của nàng. Thậm chí trong mộng cũng nhìn thấy, không có cách nào đè nén dục vọng bản thân. Cũng thử gọi nữ tử khác, lại duy nhất đối với nàng…”

Đệ Ngũ Dật Triêu không ngờ Tông Chính Lâm còn có thể suy nghĩ về tình yêu. Vẻ mặt ngưng trọng, Lục điện hạ đối với nữ sắc chưa từng để trong lòng, mà còn nghiêm khắc hạn chế bản thân mình. Nếu chỉ là có ý sủng ái thân cận với nữ tử, với tư cách hoàng tử thì cũng không ngại, dù sao các đời hoàng đế trước đây cũng đều có sủng phi. Rõ ràng lần này….

“Điện hạ đối với nàng kia đã có tâm tư độc chiếm? Không chấp nhận được người khác nhìn trộm nàng?” Vẻ mặt Đệ Ngũ Dật Triêu nghiêm trọng trước nay chưa từng có.

Tông Chính lâm có cảm giác u mê, giống như ý nghĩ này cực kỳ không ổn, nhưng sự thật không thể phủ nhận: “Không sai”.

“Điện hạ có thể cho biết đó là tiểu thư nhà nào?”

“Thanh Châu tri châu phủ, Mộ gia tiểu thư. Nhưng rốt cục là vị tiểu thư nào Mộ phủ, bản điện không biết được.”

Đệ Ngũ Dật Triêu kinh sợ. Thanh châu, Mộ phủ??? Đây là gặp gỡ cố nhân?? Đây đúng thật sự là duyên phận a.

Cũng không phải là duyên phận a, bằng không Mộ Tịch Dao sao có thể phí nhiều công sức như vậy, đem ngươi nhét vào phủ Lục hoàng tử.

Mộ phủ tiểu thư, trong lòng Đệ Ngũ Dật Triêu đã có phỏng đoán. Nếu là vị kia mà nói, Tông Chính Lâm đối với nàng động tâm, cũng là có thể.

Dù sao vị tiểu thư kia nhân phẩm quý trọng, thê nữ lại nhiều lần tán dương, vài lần nhắc đến. Ngọc Oánh biết được nàng đến Thịnh Kinh, liền khẩn cấp chạy đi thăm. Chỉ không ngờ điện hạ ngay cả người đều chưa thấy qua, làm sao lại động tâm tư?? Rất kỳ quái.

“Điện hạ, vị tiểu thư kia rất thích đọc sách?” Mộ phủ có hai vị tiểu thư chưa xuất giá, duy chỉ có tiểu thư dòng chính Mộ thị Tịch Dao là thích đọc sách. Ngọc Oánh đối với nàng thật là sùng bái, mấy lần tán dương Mộ Tịch Dao tri thức uyên bác, nội tâm xinh đẹp.

“Đúng.”

“Vậy đúng rồi, nàng ấy chính là tiểu thư dòng chính của tri châu Thanh Châu – đại nhân Mộ Kính Châm, Mộ Thị Tịch Dao. Cũng là bạn cũ của Dật Triêu”. Đệ Ngũ Dật Triêu lại chậm rãi kể lại việc Mộ Tịch Dao từng giúp đỡ thê nữ hắn cho Tông Chính Lâm nghe.

Tông Chính Lâm không ngờ còn có việc trùng hợp như thế, trùng hợp tìm đúng người rồi. Lại cảm thán, thì ra việc ngựa bị hoảng sợ kia, không phải là lần đầu nàng hành động trượng nghĩa. Cô gái này không biết sợ sao?

“Tiên sinh bây giờ có thể cho biết, Lâm đối với nàng khác thường, là vì sao? Nên ứng đối như thế nào?” dáng vẻ của Tông Chính Lâm cho tới bây giờ vẫn là  giải quyết việc chung, giống như lúc thảo luận chính sự bình thường, cho nên vẫn muốn có sách lược chu toàn.

Đệ Ngũ Dật Triêu rốt cục không nhịn được thở dài: “Điện hạ, đây là tình yêu tới.”

Tông Chính Lâm vốn cho rằng lập tức có thể giải quyết triệt để vấn đề đã quấy nhiễu bản thân thật lâu này, không ngờ lại được câu trả lời như vậy.

“Tình yêu?”. Tông Chính Lâm chấn động, toàn thân cứng ngắc.

“Không sai. Ngài tâm niệm nàng, có ý thân cận nàng, lại không có biện pháp tha thứ người khác nhìn trộm nàng. Đây rõ ràng là tình yêu nam nữ a.”

Tông Chính Lâm lưng thẳng tắp, ngồi ngay ngắn chủ vị. Thật lâu không nói một câu, sau đột nhiên cười to, uất ức mấy ngày gần đây, theo tiếng cười toàn bộ tiêu tán.

Đúng vậy, đã không biết rõ tình huống, đã là động tâm, vậy không cần nghĩ nhiều. Tông Chính Lâm hắn muốn cái gì, tất nhiên sẽ vào tay hắn. Nữ nhân, cũng không ngoại lệ!

Nguyên Thành Đế năm thứ mười một, hai mươi ba tháng sau, bắt đầu tổng tuyển tú nữ.
Ba người biểu tỷ muội Tịch Dao đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, ở bên ngoài phủ bái biệt mọi người, liền lên kiệu tiến đến hoàng thành. Lần đi này, rất nhiều chuyện đã không còn như trước.

Trong cung Vạn Tú, quản sự ma ma nói xong phép tắc, liền gọi theo trình tự, dựa vào danh phận mà chia sân. Sơ tuyển sẽ cử hành vào ngày mai, tất cả tú nữ được thông qua, sẽ ở sân này một tháng, để các lão nhân trong cung dạy lễ nghi. Mộ thị tỷ muội cùng hai tú nữ đến từ Cẩm Châu được phân ở Hi Hòa điện. Biểu tỷ Mộ Tịch Dao cùng ba tú nữ Thịnh Kinh được phân tại Cảnh Phúc điện cách khá xa. Như vậy rất giống với trí nhớ của Mộ Tịch Dao.

Như vậy trong Vĩnh Phương điện cạnh nàng, có lẽ chính là chỗ ở của Giang thị Sính Đình. Hôm sau, Mộ thị ba tỷ muội đều thuận lợi thông qua sơ tuyển. Sau đó là một loạt cung quy lễ nghi phiền phức. Các tú nữ khác như thế nào Mộ Tịch Dao không biết, nhưng nàng thì thoải mái ứng phó, còn được tán dương một chút. Kiếp trước sống ở hậu cung nhiều năm như vậy, nếu chút cung quy lễ nghi đều không ứng phó được, còn đấu như thế nào???

Mộ Tịch Dao trong hậu cung như cá gặp nước, Tông Chính Câm cũng không nhàn rỗi. Mỗi ngày đều có người đến bẩm báo tình huống của Mộ Tịch Dao ở trong cung. Nàng trái lại nơi nào cũng có năng lực. Bản lãnh mười ngày nay của nàng, ngay cả Thục phi cũng có nghe thấy. Các tú nữ bên cạnh dồn hết sức học tập, sau khi trở về còn tranh đấu gay gắt. Mộ Tịch Dao ngược lại rất tốt, không giống mọi người, ban ngày thì thành thật học tập, sau khi trở về thì lập tức đi ngủ.

Các tú nữ khác đối với Mộ Tịch Dao tự nhiên là xem không vừa mắt, các loại cô lập bài xích, minh trào ám phúng, Mộ Tịch Dao chỉ xem như hoàn toàn không biết. Ai bảo chính mình lúc người khác đang vất vả học quy củ, mình lại thuận lợi vượt qua, so ra, sợ là mọi người đều không thoải mái.

Huống chi, hiện giờ Mộ Tịch Dao chỉ sợ biểu hiện của mình còn chưa đủ, dựa vào gia thế của nàng, nếu như thành thật ra thì cũng chỉ được phân vị thị thiếp, nếu như có điểm xuất sắc, mới có thể tranh giành một lần đúng không?

Ngày hôm đó Mộ Tịch Dao về tẩm điện, mới lại gần giường lại phát hiện ngọc bội lâu nay không có động tĩnh lại có chút nóng lên. Đây là… cảnh báo???

Mộ Tịch Dao cẩn trọng đến gần, xác định bên dưới gối nhất định có vấn đề. Trong phòng chỉ có một mình nàng, tâm tư chuyển động, trước tiên đem gối đến gần ngọc bội, liền thấy bảy tám điểm đen đi động, nhanh chóng thu vào, lại để gối mềm trở về chỗ cũ.

Một loạt động tác hoàn thành trong chớp mắt, sạch sẽ lưu loát. Cảm giác được ngọc bội khôi phục như ban đầu, lại kiểm tra tẩm điện một vòng, xác định hoàn toàn an toàn, mới thả lỏng tâm thần, kiểm tra điểm đen trong ngọc bội. Thật sự là rất tốt, đây quả là chuyện ác độc.

Nhện ngủ đông (Su: chập chu ạ, đây là tên chương đấy ạ), một chủng loại nhện, đặc sản Dự Châu, cực kỳ hiếm thấy. Trùng độc này cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại có chỗ kỳ lạ đặc thù.

Bị loại nhện này đốt, phải dùng lá ngải cứu chà xát vào miệng vết thương. Nếu trong vòng hai khắc (30 phút) mà chưa giải được độc, hai ngày sau toàn thân có mùi tanh hôi. Mà lại hôi thối không chịu được, không chỉ dùng thuốc là giải được. Sau một tháng, mùi thối tự nhiên sẽ tiêu tán đi, tính mạng cũng không nguy hiểm, nhưng rất là ghê tởm (edit đến đoạn này ghê quá đi). Bởi vì vết chập rất nhỏ, giống như muỗi đốt, lại không dễ bị phát hiện, chỉ sau đó mới xuất hiện cảm giác tê ngứa. Lúc người bình thường phát hiện, đã không kịp giải độc.

Mộ Tịch Dao nở nụ cười. Nếu không hiểu rõ đặc tính này của nhện, mặc dù nàng có ngọc bội, không sợ nhện độc, nhưng muốn tìm ra người phía sau màn độc thủ, là ít có khả năng. Đáng tiếc nàng hết lần này đến lần khác biết được. nhện ngủ đông tuy cùng là loài nhện, nhưng là côn trùng ăn chay. Đồ ăn của nó chỉ có một loại: hoa mậu tu (Su chịu chẳng biết là hoa gì).

Hoa mậu tu, mùi hương giống với hoa đinh hương, không dễ phân biệt, nhưng mùi hoa mậu tu lưu lại rất lâu, có thể lưu từ ba đến năm ngày. Mà chỉ cần dùng lụa trắng thấm nước cỏ linh lăng, tiếp xúc với hương hoa mậu tu, lụa trắng lập tức nhuộm màu, nhuộm thành màu tím nhật, rất là đẹp.

Người dùng độc kế này, tính toán thật là tốt. Hai ngày sau là ngày hội văn chương truyền thống của Đại Ngụy. Đây còn là kỷ niệm các tuyệt thế văn chương trong lịch sử Đại Ngụy, mở ra một thời kỳ vĩ đại, rõ ràng đây là ngày hội trọng đại.

Tháng bảy hàng năm, các học quán đều cư hành thi hội văn. Mà trong cung thì tại ngự hoa viên thì thiết yến thưởng thơ, cũng có đốt đèn tìm vui. Đến lúc đó, không chỉ có thái hậu cùng Nguyên Thành đế, còn có trọng thần trong triều cùng phi tần trong hậu cung đến tham dự. Đối với tú nữ mà nó, đây là cơ hội biểu hiện tài năng thơ ca hiếm có.

Thưởng thi yến từ trước đến giờ được văn nhân tôn sùng, Đại Ngụy văn phong nặng, lại càng quan trọng. Các tác phẩm xuất sắc cùng kỳ văn ở thi yến, nhất định sẽ lan truyền ra ngoài, được mọi người bàn tán say sưa. Đến lúc đó trên yến hội nếu có ai bêu xấu, nhất định sẽ là chuyện cực kỳ mất mặt, ngay cả gia tộc đều hổ thẹn.

Mộ Tịch Dao lại càng oán hận điểm ấy.

Dự Châu… Nếu như nhớ không lầm, năm nay tú nữ Dự Châu thông qua sơ tuyển, tổng cộng có mười ba người. Có tám người ở Tây cung, căn bản không qua đây được. Hai cung cùng giáo dưỡng nhưng lại ngăn cách đấy.

Còn lại cùng Mộ Tịch Dao ở Đông cung, chỉ có năm người. Năm người này, ngược lại làm việc rất tinh tường. Căn bản không quen biết, nhưng lại nặng tay như vậy, có thể thấy được tâm tư ác độc. Mộ Tịch Dao khi gặp những chuyện xấu xa này, cho tới bây giờ chưa biết cái gì gọi là nhân từ nương tay.

Bên này Tông Chính Lâm cũng nhận được tin tức ám vệ truyền đến. Thấy có hai tú nữ, từng vụng trộm vào tẩm điện của tỷ muội Mộ thị, chỉ trong chốc lát liền đi ra. Điều tra ra hai người đến từ Dự Châu, lại kiểm tra tẩm điện, cũng không phát hiện có gì dị thường. Ám vệ không biết là có cần vào tẩm điện của Mộ Tịch Dao kiểm tra hay không, nên đặc biệt đến xin chỉ thị.

Tông Chính Lâm đen mặt. Lại để cho nam tử tiến vào phòng ngủ của Mộ Tịch Dao?? Nếu không cẩn thận nhìn thấy cái gì thì… Vì thế lệnh cho Vệ Chân đi điều động các ám vệ nữ, dò xét một hai.

Nhạc Lai các chuyên kinh doanh các kỹ viện, tửu lâu, tiêu cục, cũng là nơi Tông Chính Lâm thu thập tin tức tình báo trọng yếu. Ngoại trừ Tông Chính Lâm, cũng chỉ có Vệ Chân, Đệ Ngũ Dật Triêu biết được. Ngay cả Thục phi cũng hoàn toàn không biết gì cả. Đủ thấy Tông Chính Lâm thận trọng.

Kỳ quái là, về sau bốn người Mộ Tịch Dao đều bình yên vô sự, nữ vệ cũng không tra được chút dấu vết nào. Lại phái người nhìn chằm chằm hai nàng kia, cũng không có động tĩnh gì, việc này chỉ có thể tạm thời gác lại.

Tông Chính Lâm đương nhiên tra không được, không có manh mối quan trọng, ám vệ căn bản không thể tra được.

Mộ Tịch Dao ngược lại tiến triển thuận lợi, tìm cớ lôi kéo Mộ Tịch Đình bái phỏng xung quanh, rất nhanh đã tìm ra tẩm điện có mùi hoa mậu tu, chỉ có một vấn đề là trong tẩm điện này có hai tú nữ đến từ Dự Châu. Cũng không biết là một người làm, hay là cả hai người hợp mưu.

Chẳng qua Mộ Tịch Dao cũng lười quan tâm, trong mắt nàng, hai người đều đến từ Dự Châu, đối với mùi hoa mậu tu tự nhiên rất quen thuộc. Đã biết hoa mậu tu, thì khẳng định có thể liên tưởng đến chập chu. Nếu nói là trong đó không có bí ẩn, Mộ Tịch Dao không thể tin. Không cùng phạm tội, cũng là tòng phạm. Xử lý cả hai người, Mộ Tịch Dao một chút cũng không ngại nhiều người.

—Hết chương 11—

About Thời Nghi

Sở thích: đọc truyện, nấu ăn, nghe nhạc, du lịch, ngủ... Sở ghét: ngôn tình não tàn, SE,OE...phim với thể loại tình cảm quá sến và phi thực tế! Khẩu vị ngôn tình: điền văn, tí H, sủng ngọt, oan gia....và nhân vật chính đừng siêu nhân quá :3
Bài này đã được đăng trong Sủng phi và được gắn thẻ , . Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

21 Responses to Sủng phi – Chương 11

  1. camtusori nói:

    Chị Mộ nhà em là siêu nhân ~ sao có cảm giác như anh đang bao dưỡng chờ ngày hốt chị về ấy :3
    Mấy thím nhanh quá…đọc truyền thì sướng..nhưng mà sao cứ chay mồ hôi hột thế này… (chuẩn bị tới lượt em ấy mà, ha ha ha).
    p/s: lemon tiến bộ rất nhanh, chỉ còn chút nữa thôi là edit okie nha nàng, cố lên…. chụt chụt chụt

    Đã thích bởi 1 người

  2. trang nói:

    ta ghien wa nen chay wa watpat doc convert nhubg ko hiu ji het ah hixhix.Thanks editor nhiu nhiu, thay thuong cac nang wa

    Thích

  3. Thảo Nguyên nói:

    Ui phải mau mau hành hạ nàng camtu phải không các nàng hehe anh đang bồi dữơng làm chị nhà ta rảnh đây phải âm thầm xử lý mọi chuyện hắchắc

    Thích

  4. muahelanh nói:

    đọc nhiều truyện thể loại này nhưng vẫn cứ muốn đọc,,,, hóng quá, mỗi ngày 1 c thì còn gì bằng….

    Thích

  5. Pingback: Sủng phi – Triêm Y | Nguyệt Tịch Lâu

  6. hadieplang nói:

    mot buoc tien moi cua Lam ca.gio thi chang can ban khoan roi.chi can co gag den luc do dem nguoi ve hau vien cua ban than.the thi co the thoa man ah thoa man
    may co nang kia chac lai ganh ty voi Dao ty day ma.chi tiec bon ho khong the lam dk roi

    Thích

  7. Blue nói:

    Ai ngu dại thế mà chọc vào chị rồi, thanks nàng nhiều.

    Thích

  8. Thi Thi nói:

    ô la la…hay quá nàng ơi

    Thích

  9. Mẹ yêu nhím xù nói:

    Thanks nàng. Truyện dài quá hi x

    Thích

  10. songngu87 nói:

    càng đọc càng thik nữ chính nha, có thù tất báo, ngoan tuyệt mạnh mẽ, hihi. tks nàng

    Thích

  11. minh thu nói:

    sao nàng khóa chương 12 vậy :(((((((((((

    Thích

  12. Chi Chi nói:

    Mộ Tịch Dao trong hậu cung như cá gặp nước, Tông Chính Câm cũng không nhàn rỗi.=> Tông Chính Lâm

    Thích

  13. dlvu nói:

    cũng may là có ngọc bội, không thì không phát hiện ra chập chu được rồi >”<

    Thích

  14. Pecoiciu nói:

    Nàng ơi cho ta xin Pass. Híc híc

    Thích

  15. Ngan Pham nói:

    Tks nữ chính rat thông minh

    Thích

  16. Gyoku Kim nói:

    Xém chút là bị hại rồi, n9 thông minh và nhạy bén ghê.

    Thích

  17. trachnu nói:

    Thật muốn nhanh nhanh thấy a Lâm rơi vào tay c Dao mà
    Hóng ing~~~

    Thích

  18. Tiểu Bình nói:

    Bắt đầu đấu đá rôuf đây. Phấn khích quá nha~~~

    Thích

Chém đi các nường ơi!!